Saturday Chillin' - Chap 3


3. First Snow

Từ sau lần nói chuyện với Seung Hyun ở bờ sông, chúng tôi bắt đầu buôn dưa về gay nhiều hơn. Thực ra là tôi chủ động hỏi cậu ấy, Seung Hyun thì không thích nhắc đến nhiều lắm, như là mấy chủ đề kiểu:
- Hôn con trai hay con gái thì thích hơn? Vì Seung Hyun từng có mối tình đầu là gái, sau đó mới thích anh giai kia.
- Lúc làm tình thì có gì khó khăn không?
- Khi yêu thì sao biết được ai là "chồng", ai là "vợ"

"Cậu đừng làm quá lên thế"- Seung Hyun cười khổ -"Hôn ai thì chả là hôn người yêu? Chẳng có gì khác nhau cả. Còn lúc làm tình thì...Đã làm đâu mà biết?"

Thế là tôi lại càng tò mò:

"Vậy đến bước nào rồi? Có "giúp nhau" không?"

"Cậu bị điên à hỏi mấy cái này là vượt quá phạm vi riêng tư rồi đấy"

"Thôi nào tụi mình bạn thân mà? Kể tớ đi? Tớ chẳng có thằng bạn gay nào để hỏi cả"

"Cậu im đi!"

Những lúc thấy Seung Hyun khó xử tôi càng buồn cười hơn. Nhưng nếu còn hỏi thêm nhiều nữa thì thành ra tôi lại hứng thú với mấy cái gay này quá mất. Thế nên cũng chỉ sau một ngày là tôi chẳng còn trêu cậu nữa, chỉ có thi thoảng dạo phố với cậu thì sẽ hỏi: theo cậu anh kia có gay không? Tớ ăn mặc thế này trông có gay quá không? Không phải như thể nhấn mạnh cậu ấy là gay, mà tôi nghĩ rằng cậu ấy là người có gu, đại loại thế. Mà cũng thi thoảng tôi mới hỏi thôi.

Cơ mà cái ngày đầu tiên cậu kể về chuyện của mình, tối hôm đó tôi lên mạng tra thử xem gay là như thế nào, yêu đương có khác gì so với nam nữ bình thường không? Cũng không có khác biệt gì, hầu như mọi người trên diễn đàn đều dùng nick ẩn danh và để lại bình luận đưa ra trải nghiệm của bản thân. 50% trong số đó nói rằng từ bé đã thích con trai rồi, số còn lại thì nói rằng cũng từng thích con gái nhưng có lẽ là không hợp - giống như trường hợp của Seung Hyun. Họ còn chê bai kiểu: Nếu làm tình với đàn ông thì chẳng sao cả, nhưng với phụ nữ thì dễ là phải chịu trách nhiệm cho họ lắm. Không phải chịu trách nhiệm kiểu sẽ cưới nhau, nhưng đôi khi bạn phải hẹn hò yêu đương với họ, còn đàn ông thì dễ dàng hơn. Cũng có người muốn có mối quan hệ nghiêm túc, nhưng ít hơn phụ nữ.

Cái đám này là đang hẹn hò hay chỉ đang tìm bạn chịch vậy?

Thật là không thể tin tưởng được mấy người trên mạng - tôi nhớ thằng bạn Sang Hyuk cả mình đã từng nói như vậy. Nên tôi quyết định tắt máy tính và chẳng tìm hiểu gì về gay nữa. Dù sao thì Seung Hyun mà không nói thì chẳng ai nhận ra cậu ấy gay cả. Lại là kiểu người thu hút vui tính, nên cứ tự nhiên thôi.

Bạn gái tôi cũng biết tôi có cậu bạn thân quen ở lớp học thêm, nàng còn hỏi rằng liệu có thể giới thiệu bạn của nàng với Seung Hyun được không? Nhưng tôi chỉ trả lời rằng: cậu ấy mà thích ai thì sẽ tự theo đuổi họ thôi.

Có một hôm thứ bảy đầu đông, trời khá lạnh nên tôi - cùng với các khách khác - đều chui vào trong nhà uống cafe cho ấm áp. Chẳng còn gì tuyệt vời hơn là ngồi trong quán cafe, thả người xuống ghế sô pha mềm mại rồi hít ngửi mùi hương cafe tuyệt vời. Seung Hyun thì vẫn loay hoay bưng bê đồ, tập pha chế, còn tôi thì ngồi chỉnh sửa bài tập tiếng Nhật và bài tập toán cho cậu ấy. Không phải tôi giỏi hơn nhưng tôi có tiền mua sách giải, làm xong tra đáp án, sau đó chữa bài cho Seung Hyun thì thêm một lần thuộc công thức.

Đang ngồi yên tĩnh thư thái cảm nhận sự thích thú học hành thì tôi nghe tiếng mở cửa cùng tiếng nói chuyện, sau đó là có người gọi tôi:

"Oppa."

Tôi còn đang tưởng ai, hóa ra là bạn gái tôi cùng đám bạn của nàng.

"Hôm nay là thứ bảy" - nàng nhìn tôi ngồi làm bài tập, chỉ gọi một cốc cafe -"Anh thường tới chỗ bạn anh làm, là quán này đấy hả?"

"Đúng vậy"- tôi gật đầu chỉ về phía Seung Hyun, lúc này cậu ấy đang ở quầy thu ngân rồi.

"Là cậu ấy sao?"- nàng ngạc nhiên rồi ngồi xuống ghế và chỉ về một cô bạn của nàng, người có tóc dài xoăn buộc đuôi ngựa duy nhất trong nhóm 5 người.

"Cái đứa đó, Hyeon Jeong ý, nó thích cậu ấy. Hôm nay nó rủ bọn em qua uống cafe để dễ nhìn mặt cậu ấy hơn rồi xin số điện thoại ý. Nhưng nếu anh quen cậu ấy thì giới thiệu dễ hơn nhỉ?"

Ôi giá mà có thể giới thiệu được, chỉ là Hyeon Jeong không phải con trai?

"Được không oppa?"- nàng hỏi lại tôi.

"Để anh hỏi Seung Hyun đã"- tôi gãi đầu -"Sợ là nó không thích"

"Tên cậu ấy là Seung Hyun hả?"- nàng quay ra nhìn cậu -"Trông cũng dễ thương đó chứ, vậy anh hỏi cậu ấy đi nhé. Bọn em mua đồ uống rồi đi mua sắm đây"

"Ok ok"- tôi gật đầu với nàng.

Seung Hyun lúc pha chế cũng liếc qua bàn tôi mấy lần. Lúc đám con gái vừa rời khỏi thì cậu chạy ra chỗ tôi.

"Cái bạn tóc ngắn đứng ở đây là bạn gái cậu đó hả?"

"Ừ, tên cô ấy là Jiu. Này, cậu có nhớ trong nhóm có một bạn buộc tóc đuôi ngựa không?"

Seung Hyun vừa đảo mắt nhớ lại vừa gật đầu.

"Bạn ấy muốn làm quen với cậu đấy, hỏi tớ số điện thoại của cậu với cả hỏi làm quen."

Seung Hyun đờ ra một lúc, cậu ấy ngó xem quản lý có ở trong cửa hàng không rồi lại bảo tôi:

"Thế sao cậu không từ chối luôn cho tớ?"

"Thì... nhỡ đâu... cậu cũng từng hẹn hò con gái mà?"

"Ầy tớ không quen gái nữa đâu"- cậu trừng mắt lên với tôi - "Cậu liệu mà trả lời họ, tớ không add nick người lạ hay số lạ đâu đấy, đừng có mà cho số"

"Được rồi được rồi" - tôi xua xua tay bảo cậu ấy đi làm việc tiếp đi.

Hôm đó tôi về nhà nhắn tin với Jiu rằng Seung Hyun đã thích người khác ở trường rồi nên không muốn add nick người khác, nàng vẫn kì kèo tôi cho số line chat của cậu ấy để bạn nàng add nick, cứ làm quen trước thôi xem sao? Tôi phải giải thích cho nàng mãi nàng mới từ bỏ việc xin nick.

Chuyện đó vừa xảy ra đúng một tuần trước khi tôi và Jiu chia tay. Đời chẳng ai biết trước được chữ ngờ. Đáng lý ra, thời gian mùa đông này là thời gian các đôi yêu nhau hạnh phúc, thế mà đúng vào ngày tuyết rơi đầu mùa tôi bị Jiu đá.

Tôi còn không hiểu vì sao mình bị đá, cho tới khi nàng phải nói rõ rằng nàng đang quen người khác, tôi bị cắm sừng mà không biết. Khoảng thời gian mới quen nhau, tôi thường đưa nàng đi mua sắm ăn uống - lúc này là vào mùa hè khi mới vào năm học. Khi vào học kỳ đầu, tôi bắt đầu đi học thêm, học gia sư tiếng Nhật, còn lại cả tuần đều đưa nàng đi học về, đưa nàng tới lớp học thêm, chủ nhật thì đi chơi đi xem phim với nhau. Chúng tôi quấn quít chẳng rời, và lúc tôi gặp Seung Hyun ở hàng cafe thì nàng cũng đi cùng đám bạn gái đó thôi? Ai mà ngờ rằng nàng lại quen người mới ở lớp học thêm chứ?

Trên phố đông, các cửa hàng bắt đầu trang trí cây thông Noel và tuyết giả, tôi ngồi đần thối ở quán cafe của Seung Hyun, không học hành gì, cúp lớp học thêm, ngồi ăn bánh ngọt và đeo tai nghe nhạc buồn. Lúc đang thất tình mà nghe mấy bài nhạc thất tình thì thấm thật đấy!

"Đi về thôi"- Seung Hyun đi ra chỗ tôi.

Tôi gật đầu mang balo ra trước cửa quán đợi Seung Hyun. Khoảng 15 phút sau thì cậu đi ra vỗ vai tôi:

"Đi ăn đêm đi, để tớ mời cậu"

Trời rét căm, tuyết rơi lác đác, chúng tôi đi ra chợ đêm rồi im lặng ăn xiên que. Những xiên que vừa cay nóng vừa thơm cứ thế lấp đầy trống rỗng bên trong tôi. Rốt cuộc Seung Hyun phải bảo:

"Ầy, chỉ là chia tay thôi mà? Có cần phải đau khổ thế không?"

"Cậu còn dám nói thế?"- Tôi vừa suýt xoa vì cay, vừa mắng cậu ấy -"Hôm nay mới là ngày đầu tiên của tớ thôi, còn cậu thì vẫn nhớ thương người yêu cũ bao lâu hả?"

"Nhớ thương gì chứ? Tình đầu của tớ là sai lầm, tớ chỉ ghi nhớ để rút kinh nghiệm thôi"

Chúng tôi vừa ăn xiên que vừa cãi nhau chí chóe. Sau đó Seung Hyun nhìn thấy một hàng lẩu bên đường, thế là cả hai lại tấp vào ăn, tới khi ăn xong thì cũng đã 11h30 tối.

"Hay cậu ngủ lại nhà tớ đi?"- Seung Hyun hất mặt về phía tòa chung cư cũ cũ cậu ấy đang sống ở đó.

Ngày mai là chủ nhật, tôi mở máy ra gọi cho mẹ, nói rằng ngủ ở nhà bạn một hôm.

"Không con có uống rượu đâu"- tôi nói với mẹ -"Mai là chủ nhật mà, con muốn qua nhà bạn chơi"

Nói một hồi mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi ngủ ở ngoài. Vừa nói chuyện với mẹ tôi đã đi cùng Seung Hyun về nhà cậu ấy. Dù sao thì mẹ tôi cũng là người dễ thuyết phục mà.

Về đến nhà Seung Hyun, chúng tôi định uống bia như trên phim, với đồ nhắm mà đàn anh sống cùng nhà với Seung Hyun vẫn hay tích trữ trong tủ lạnh. Nhưng vì hai đứa đã ăn nồi lẩu quá no nên thay phiên nhau tắm rửa, sau đó nằm vật ra giường. Seung Hyun không có thói quen làm bài tập buổi tối ở nhà, cậu chỉ giở sổ ra rồi đọc lại bài giảng, sau đó cũng lên giường ngủ.

Bình thường tôi chỉ đứng dưới tầng nhà của Seung Hyun để đợi cậu ấy xuống rồi đi chơi, đến quán cafe, hay đưa cậu ấy về tới trước cửa khu nhà. Duy nhất một lần trời mưa to, tôi lên phòng khách cậu ấy ngồi chơi và lau người, sau đó xe nhà tới đón thì đi về. Hôm nay là lần đầu tiên bước vào phòng ngủ của cậu ấy.

Phòng ngủ của Seung Hyun bé bé vừa đủ một cái đệm nằm rộng rãi, với cửa sổ ở cuối phòng. Bàn học, sách vở của cậu đều để dưới sàn hết. Thậm chí còn không có tủ tuần áo mà chỉ có giá treo đồ và vali đựng quần áo tạm thôi. Trông phòng ít đồ thì lại rộng rãi thoáng mắt hơn. Trong lúc Seung Hyun ngồi học, laptop để bên cạnh bật bài nhạc không lời volume nhỏ, tôi định mở máy vào web chơi thì thấy màn hình nền của cậu ấy là cả gia đình: gồm bố mẹ và em gái cậu ấy nữa. Cô em nhỏ trông giống hệt cậu ấy, nhưng lại có nét mạnh mẽ lạnh lùng hơn anh trai. Nhìn hình ảnh gia đình cậu ấy xong, tôi lại mở lại trang nghe nhạc, lăn lại giường mà lướt điện thoại.

Seung Hyun sinh hoạt rất đúng giờ. Đọc qua bài một lười là tắt đèn lên giường nằm. Nhưng mà chúng tôi thì chẳng ngủ được. Tôi không muốn nhắc đến Jiu, còn Seung Hyun thì cũng ngại hỏi. Ánh đèn đường từ ngoài rọi vào chiếu sáng khoảng tường đối diện, bóng tuyết rơi nhiều như mưa cũng đang chuyển động trên tường. Cả tôi và cậu đều im lặng ngắm nhìn mưa tuyết, căn phòng thật ấm áp, thật đơn giản, và tôi thấy như mình được xoa dịu phần nào. Chỉ cần có cậu ấy thấu hiểu ở bên cạnh thế này thôi là đủ rồi.

Thế rồi tôi nghe tiếng bước chân ở phòng khách bên ngoài, tiếng chân nặng nề hệt bước nhanh xông vào phòng Seung Hyun, cánh cửa mở toang làm cả hai thằng tôi chói mắt vì đèn sáng:

"Ê, anh nghe nói Jong Hoon thất tình nên ngủ đây hả? Trời ạ thế mà ngủ sớm thế? Dậy đi dậy uống bia tâm sự nào!"

Tôi liếc nhìn sang Seung Hyun, Seung Hyun thì không dám nhìn tôi mà kéo chăn lên che đầu. Ôi giời ạ tôi mới thất tình hôm nay và mò tới quán cậu ta kể lể, thế mà trong giờ làm - cậu ta vẫn có thể nhắn tin buôn dưa với đàn anh sao???

"Nào còn nằm gì nữa? Mai chủ nhật mà?"

Đàn anh xông vào kéo hết chăn ra rồi lôi chúng tôi dậy. Thế là bất đắc dĩ chúng tôi đành ra phòng khách uống bia cùng anh ấy.

"Sao, nghe bảo chú thích con bé đó lắm hả?"- đàn anh không kiêng nể vào ngay chủ đề.

"Thì bọn em cũng hẹn hò nửa năm rồi"- tôi gặm mực khô.

"Thế lúc nó thích thằng khác chú không thấy dấu hiệu có sừng à?"

Seung Hyun nhăn nhó nhìn đàn anh, ông anh vẫn nhởn nhơ:

"Ôi trời ạ cứ để nó nói đi. Nó không chửi con bé đó hay thằng kia đã là nhịn lắm rồi, sao tới đây còn phải nhịn nữa? Nào Jong Hoon, cứ kể hết ra xem nào?"

Tôi uống thêm ngụm bia rồi nghĩ:

"Thực ra... em thấy vẫn như cũ? Bọn em học cùng trường, khi nào lớp em hay lớp cô ấy có chuyện gì thì nhắn tin cho nhau? Buổi trưa hôm nào thích thì sau giờ ăn hẹn gặp để buôn chuyện? Hết giờ học thì đưa cô ấy về? Nói chung là... chẳng có dấu hiệu gì là cô ấy đang cắm sừng em cả."

Sau đó tôi lại nghĩ thêm:

"Thực ra cô ấy có thể tiếp tục cắm sừng em thì em cũng chẳng biết đâu."

"Nhưng cô ấy lại hẹn chú ra nói chia tay?"

Tôi vẫn nhớ về buổi gặp đó, là bữa trưa của hôm nay. Tôi còn tưởng chúng tôi đang hẹn hò ăn trưa với nhau cơ. Thế mà nàng lại ngại ngần nói rằng hãy chia tay đi, vì nàng cảm thấy chúng tôi...

"Cứ sao ấy, mình không biết nữa?"- Jiu ngồi đối diện tôi, tay mân mê túi xách -"Mình đã nghĩ là chúng mình sẽ càng yêu nhau hơn. Nhưng có lẽ bọn mình chỉ hợp làm bạn. Mình cảm thấy cậu không cần tiến thêm nữa, mà mình cũng thấy... không cần..."

"Mình không hiểu?"- Jong Hoon ngơ ngác -"Tiến xa hơn là quan hệ xa hơn?... Nhưng bọn mình mới lớp 10 mà?"

"Không phải!"- Jiu bực mình -"Ý mình là, bọn mình cứ hẹn hò thế này, không có gì mới mẻ cả. Mình chủ động rủ cậu đi xem phim, cậu cũng sẽ chủ động mời lại mình một bữa ăn. Nhưng nếu mình không chủ động làm gì đó, cậu cũng không làm gì hết. Cứ đúng theo lịch mà làm! Cậu không tạo không khí gì mới mẻ giữa chúng ta cả."

Không khí mới mẻ?

Nhưng tôi thích sự yên bình vốn có này, sao phải tạo thêm sự mới mẻ chứ?

"Vậy cậu tìm thấy sự mới mẻ ở người khác rồi hả?"- tôi hỏi nàng.

Jiu khẽ mím môi, nàng không nhìn tôi mà trả lời:

"Không như cậu nghĩ đâu."

"Nhưng cậu đang hứng thú với người khác chứ gì?"

Nhìn vẻ mặt của nàng là hiểu, bản thân tôi trước kia cũng từng yêu đương, cũng vì có người khác thú vị hơn mà thấy chán bạn gái hiện tại. Nhưng thay vì chia tay, tôi thường rủ họ tham gia thú vui mới của mình, nếu bạn gái không chịu cùng tôi vui chơi trò chơi mới thì bọn tôi cũng tự chán nhau mà chia tay. Không ngờ lần này lại bị đá vì lý do bản thân "nhạt".

"Nói vậy thì có lẽ cô ấy cũng chưa thực sự hẹn hò với người khác, chia tay cậu để đường hoàng đến với người ta."

"Ừ, tớ cũng đoán thế"- tôi đã uống hết lon bia từ lúc nào. Đàn anh bật thêm lon nữa đưa cho tôi.

"Thôi để nó uống ít thôi"- cậu ngăn lại

"Có sao đâu? Phòng tắm ngay kia, uống tới nôn thì thôi. Sau đêm nay chú sẽ thấy khá hơn nhiều, cứ uống đi"- đàn anh cụng ly với tôi -"Anh thất tình nhiều rồi, anh có kinh nghiệm! Cách này vẫn luôn hiệu quả!"

Thế là tôi uống, uống xong lại ăn mực khô, ăn xong lại uống. Tôi nghe láng máng Seung Hyun mắng đàn anh là để tôi uống quá nhiều. Sau đó có tiếng hát, không nhớ là tiếng đàn anh hát hay tiếng nhạc từ laptop. Rồi có tiếng chửi bới, như là đàn anh đang chửi mấy cô bạn gái cũ của ổng. Có người lấy tay che tai tôi. Tôi mở mắt ra thì thấy mình đang nằm gối lên đùi Seung Hyun.

"Ngủ đi, hay tớ đưa cậu vào phòng nhé?"- Seung Hyun xoa đầu tôi.

Tôi lắc lắc đầu rồi nằm ngủ tiếp, chẳng còn nghe thấy gì, chỉ cảm nhận tay cậu vẫn đặt trên trán mình.

***

Lúc tôi thức dậy thì thấy mình đang nằm cạnh Seung Hyun trong phòng ngủ của cậu ấy. Chả biết được đưa vào đây bằng cách nào. Seung Hyun vẫn đang ngủ ngon lành, ánh sáng xanh xanh từ cửa sổ hắt vào cho tôi thấy chắc khoảng tầm 6h sáng gì đấy. Nghĩ tới bên ngoài qua một đêm tuyết rơi thì đường phố trắng xóa lạnh lẽo thế nào, nên tôi chỉ muốn rúc ngay vào chăn ngủ tiếp. Nhưng mà nghe tiếng thở của Seung Hyun, tôi lại muốn ngắm cậu ấy một chút.

Lông mi của Seung Hyun thật dài, sống mũi cao, da thì mịn như da em bé, còn chẳng có mụn nữa.

Dù là con trai thì nhìn cậu ấy đúng là đẹp trai và thu hút thật.

Sao lại có người từng hẹn hò với cậu ấy rồi lại đá cậu ấy nhỉ?

Tôi nghĩ về tôi và Jiu, nghĩ về những điều cô ấy từng nói, rằng tôi chẳng làm gì cho không khí mới mẻ cả. Kể cả với bạn bè ở trường hay là với Seung Hyun, tôi cũng chẳng mấy khi thay đổi thói quen của mình. Tôi thấy dễ chịu trong khi sống trong thói quen cũ của mình như thế. Vậy là sai sao?

Trong lúc tôi còn bận suy nghĩ thì Seung Hyun bỗng tỉnh giấc, cậu ấy chớp chớp mắt vài cái rồi nhìn tôi, tôi nhìn lại cậu ấy, rồi Seung Hyun xoay người để tìm điện thoại, cậu ấy xem giờ rồi bảo:

"Mới 5h30 thôi, ngủ tiếp đi"

Giọng cậu ấy ngái ngủ nghe vừa bé bé, vừa trẻ con lại còn nghẹn lại nữa. Seung Hyun rúc người vào chăn rồi cứ thế ngủ tiếp. Tôi bất giác không nhịn nổi cười, nhìn thằng nhóc 16 tuổi trông có khác gì em bé 6 tuổi không?, thế rồi tôi cũng vòng tay ôm lấy cậu ấy, vén chăn chặt thêm rồi cũng ngủ tiếp.

Tới 7h sáng, Seung Hyun đã dậy đánh răng rửa mặt, tôi thì lười biếng nằm lăn sang một bên ngủ tiếp, nhưng tiếng viết bút soạt soạt trên giấy đánh thức tôi lần nữa. Seung Hyun theo thói quen làm bài tập về nhà. Tôi ngồi dậy, mặt vẫn nghệt ra, cậu bảo:

"Dậy đánh răng đi, 8h ăn sáng rồi về nhà. Cậu gọi xe nhà tới đón đi chứ ngoài đang lạnh lắm."

Tôi lười biếng một lúc rồi mới đứng lên đánh răng rửa mặt. Trong lúc Seung Hyun ngồi bên bàn học bé tí trên nệm làm bài tập, tôi ngó ra cửa sổ phòng cậu ấy: tuyết trắng phủ khắp nơi chỉ sau một đêm. Đúng giờ, Seung Hyun ra ngoài nấu cơm sáng cho tôi. Cậu ấy bảo không ăn vặt bên ngoài, đồ ăn sáng đều nấu cơm với thức ăn rồi mang thêm đồ ăn trưa đến trường. Gạo và rau là nhà cậu ấy gửi lên, còn đàn anh phụ trách mua thịt. Tôi vừa ăn vừa nghĩ: lần sau đến đâu ngủ nhờ phải mang theo một hộp thịt tới. 

Nhìn Seung Hyun lúi húi dọn dẹp bàn ăn rồi rửa bát đĩa, tôi thấy giá mà cuộc sống cứ đơn giản thế này thì tốt nhỉ?

"Này Seung Hyun, sau này cậu định làm gì?"

Seung Hyun vẫn đứng rửa bát, cậu đáp:

"Tớ á? Làm kiến trúc sư?"

"Không phải hỏi về nghề nghiệp, nói là sau này ước mơ của cậu là gì?"

Seung Hyun ngẩng đầu lên nghĩ nghĩ một lúc, rồi bảo:

"Không biết nữa, ổn định cuộc sống, tìm người yêu rồi yên ổn bên nhau đến già? Trước tiên thì có tiền đã, sau đó là hạnh phúc?"

Đúng là một ước mơ đơn giản, giống hệt như tôi vậy.

"Chỉ thế thôi à?"- tôi hỏi -"Câu không sợ nhàm chán như thế sẽ bị người yêu chán sao?"

Seung Hyun rửa bát xong, cậu rửa sạch tay rồi quay ra cười với tôi.

"Nếu cậu mà thực sự yêu thích một người, cậu sẽ chỉ mong mỗi ngày đều bình yên như thế thôi".

Rồi rất đột ngột, Seung Hyun chống tay lên bàn ăn, cúi sát mặt nhìn vào mắt tôi, còn tôi thì thấy bóng hình của mình trong mắt cậu ấy.

"Jong Hoon à, rồi cậu sẽ thấy chỉ bình yên thôi, thậm chí là nhạt nhẽo cũng được, cũng đủ hạnh phúc rồi."

Tôi còn chưa kịp thích ứng thì Seung Hyun đã đứng thẳng người dậy, cởi tạp dề ra:

"Thế nên đừng quá lo nghĩ về những gì Jiu nói. Cô ấy thích mới mẻ thì để cô ấy tìm mới mẻ. Còn nếu cậu chỉ muốn cuộc sống bình thường vốn có thì cứ tìm kiếm sự bình thường đó thôi."

Tìm hiếm sự bình thường đó? Trong đầu tôi lặp lại câu nói của cậu, còn trong ánh mắt chỉ có hình ảnh cậu mà thôi.

Tôi như thế này, có gọi là đã "vượt qua" trạng thái thất tình không nhỉ?

Vì bỗng dưng tôi thấy tim mình đập nhanh hơn vì người trước mặt này.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến